05 tháng 10, 2006

Dân Oan Khiếu Kiện (CT29)


Trần Châu Khoa

Nhìn cái cảnh nheo nhóc của những cụ ông cụ bà già cả, những bà mẹ hốc hác lem luốc mồ hôi, những trẻ em nhếch nhác ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, trước cửa những cơ quan gọi là "Tiếp Dân" của đảng và nhà nước, không ai là không cảm thấy dâng lên trong lòng một nỗi thương xót pha lẫn uất hận, kể cả những người đã có quá khứ tham gia cách mạng. Bà con ta, có người ở tận Miền Nam xa xôi ngàn dặm, nhiều người ở các tỉnh Miền Trung, Miền Bắc đã kéo nhau về đây sống trong cảnh màn trời chiếu đất. Không phải vì cảnh đẹp của cái vườn hoa này, càng không phải là để tham quan thủ đô hay viếng thăm lăng Bác. Họ tự nhận là "dân oan", cầm đơn ra tận Trung Ương khiếu kiện, đòi lại đất đai, điền thổ đã bị chính quyền địa phương cướp đoạt và không đền bù thỏa đáng. Dưới con mắt của đảng và nhà nước, họ là những người khiếu kiện vượt hệ thống, việc làm của họ là sai trái và sự kiện họ tụ tập đông người trước các cơ quan Trung Ương là vi phạm luật pháp. Phải chăng vì sự quyết đoán của đảng và nhà nước như vậy mà những oan khuất của bà con đã không được giải quyết?

Oan khuất của dân thì ai ai cũng đều biết. Không phải chỉ có những người ở gần vườn hoa Mai Xuân Thưởng mới biết, mà nhân dân cả nước đều biết. Không phải chỉ ở trong nước mới biết, mà người Việt ở nước ngoài cũng biết. Thậm chí cả phóng viên và du khách người nước ngoài cũng biết. Đảng và nhà nước rất khó chịu vì đây là ung nhọt đang làm nhơ nhuốc bộ mặt của chế độ. Làm thế nào để trả lời với nhân dân trên các mặt báo đài. Làm thế nào để giải thích với quốc tế khi đảng vẫn tự vỗ ngực tự đề cao mình là những đầy tớ phục vụ nhân dân? Thế là đảng huy động các lực lượng công an, công khai, trá hình, thậm chí giả dạng côn đồ để hành hung, trấn lột đồ dùng và giải tán bà con. Nhưng "dân oan" không chịu bỏ cuộc và còn kiên trì đấu tranh, bao lâu còn bị oan khuất. Trước tình trạng nhân dân nhìn lên, thế giới nhìn vào, đảng và nhà nước chưa có thể áp dụng ngay những biện pháp mạnh nhằm tạo khuôn mặt hòa hoãn để hội nhập vào nền kinh tế thế giới. Nhưng những gì sẽ xảy ra với bà con dân oan sau khi chính quyền đạt được mục tiêu quốc tế rồi, khó mà tiên đoán được.

Trong lúc nhà nước đang ráo riết chuẩn bị tiếp đón Hội Nghị Thượng Đỉnh APEC thì tin tức từ Genève, Thụy Sĩ cho biết là có thể Việt Nam sẽ chính thức trở thành thành viên của Tổ Chức Thương Mại Thế Giới, WTO vào đầu tháng 11/2006 tới đây, kết thúc 10 năm đàm phán, cải tổ kể từ ngày Việt Nam nộp đơn xin gia nhập. Trong thời gian gần đây, Quốc Hội đã tích cực làm ra trên 100 luật và pháp lệnh mới để thỏa mãn những yêu cầu của hồ sơ xin gia nhập WTO. Phần lớn những luật pháp này liên quan đến lãnh vực kinh tế, tài chánh nhằm bảo vệ các đối tác kinh tế quốc tế sau khi Việt Nam gia nhập WTO. Nó không hề nhằm mục đích tạo một nền dân chủ pháp trị phục vụ và bảo vệ quyền lợi của nhân dân Việt Nam. Nhưng dù sao thì sau khi gia nhập WTO, nhà nước sẽ không thể nào thống trị đất nước như thời bao cấp. Khẩu hiệu "Nhà Nước pháp trị XHCN" sẽ được đảng ta tận dụng. Tại Trung Quốc, từ năm 1996 Đặng Tiểu Bình đã đưa ra chủ trương "trị nước theo pháp luật" khi hội nhập nền kinh tế thế giới. Đảng và nhà nước ta vẫn trung thành rập theo khuôn mẫu Trung Quốc. Như vậy, chắc chắn sẽ có thêm luật pháp để "trị nước" hay để khống chế nhân dân, bảo vệ chế độ. Dù cho lúc đó, nhà nước coi luật pháp là để "trị dân", và tiếp tục đứng bên ngoài luật pháp; nhưng nhân dân cũng có những mốc chuẩn để có thể đấu tranh cho quyền lợi sát sườn của mình.

Trở lại chuyện bà con "dân oan" ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, thiết nghĩ, bà con đã bị đảng và nhà nước đánh lừa một cách thậm tệ. Bà con ra Hà Nội "khiếu nại", "khiếu kiện", "kêu oan" vv... vì chính quyền địa phương thủ phạm những vụ cướp đoạt, ăn chặn, chèn ép bà con không chịu giải quyết. Thậm chí những ông quan lớn này còn thách thức bà con đi khiếu kiện. Nhiều người đã bỏ hàng chục năm chạy ngược, chạy xuôi khiếu nại. Rõ ràng là bà con ngỡ rằng cán bộ địa phương làm bậy thì có thể đòi được lẽ công bằng ở cấp cao hơn. Bà con nghĩ rằng trung ương thanh liêm, sáng suốt hơn địa phương... Chắc hẳn sau hàng chục năm màn trời chiếu đất, ăn chực nằm chờ ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, trước các cơ quan tiếp dân hay trước cổng dinh thự hoành tráng của các quan chức cao nhất của đảng và nhà nước để đưa đơn khiếu nại, bà con đã thấy rõ đó trên dưới đều nhũng lạm như nhau. Tiền mất, tật mang. Không thể nào đi tố cáo những tên cướp tép riu ở địa phương với tướng cướp ở trung ương. Đã đến lúc bà con dân oan phải có phương pháp khác để đòi hỏi quyền lợi và danh dự cho mình. Có hai việc bà con ta có thể làm. Một làm ngay trong lúc này và một làm trong dài hạn:

Việc thứ nhất cần làm ngay: Bà con ta biết là đảng và nhà nước đang ráo riết chuẩn bị Hội Nghị APEC. Trong những ngày trước đây, đã diễn ra những cuộc họp giữa các bộ trưởng, các chuyên gia, ban ngành nhằm chuẩn bị cho Hội Nghị Thượng Đỉnh vào đầu tháng 11/2006 tới đây. Trong những cuộc họp này có đề cập đến việc chống nạn tham nhũng. Hành vi cán bộ địa phương cướp đoạt nhà đất, ruộng vườn của nhân dân là hành động nhũng lạm. Bà con nạn nhân không nên chầu chực để đưa đơn khiếu nại với các cán bộ lãnh đạo vì họ không làm được gì cả, vì họ cùng một băng đảng kết chặt quyền lực với nhau. Bà con hãy mạnh dạn xuống đường nhằm tố cáo trước quốc tế về nạn tham nhũng của đảng và nhà nước CSVN và yêu cầu dư luận thế giới áp lực giúp bà con đòi lại quyền lợi. Chắc chắn trong những ngày hội nghị, nhà nước sẽ huy động công an để “ổn định trật tự”. Nhưng đây là cơ hội ngàn năm một thuở khi các lãnh đạo đảng phải lo tô hồng khuôn mặt của mình trước ống kính quốc tế và các nguyên thủ quốc gia.

Điều thứ hai: Hiện nay đã có nhiều văn phòng luật sự, nhiều tổ hợp luật sư quy tụ những luật gia trẻ đầy thiện tâm và lý tưởng sẵn sàng bảo vệ quyền lợi của nhân dân trong các vụ kiện cáo. Bà con dân oan đừng thèm đệ đơn khiếu nại nữa mà hãy kiện thẳng những tên tham nhũng, ức hiếp nhân dân ra trước tòa án, dựa theo luật pháp do chính đảng và nhà nước ban hành.

Luật pháp được làm ra phải được mọi người tuân hành và tôn trọng, kể cả những cán bộ lãnh đạo cao cấp nhất của đảng và nhà nước. Những kẻ tự cho mình đứng trên pháp luật, không tuân thủ pháp luật... đều là những kẻ tội phạm sống ngoài vòng pháp luật phải bị trừng trị, dù kẻ đó là ai đi nữa. Sâu dân, mọt nước là tai họa của quốc gia. Ai cũng có quyền diệt trừ.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Đây là trang web phản cách mạng hay sao vậy. Dẹp cái trò này đi, nói mà không biết ngượng.