05 tháng 1, 2007

Xú Quyền (CT31)


Trần Ngọc Hà

2006 đã thong thả mặc áo trắng lên đường. Còn ở lại Việt Nam là một trách nhiệm tân tòng oằn vai chiếc đòn gánh thời cơ hay hiểm họa trong WTO. Còn ở lại Việt Nam là một mặt nạ ứng xử văn minh đỏng đảnh cực kỳ mong manh của đảng và nhà nước CSVN thời hậu APEC. Còn ở lại Việt Nam là một Phạm Hồng Sơn vừa mới bị công an hành hung tập thể ngoài nhà tù lớn, đã lên tiếng báo động tình trạng sức khỏe suy kiệt của Nguyễn Vũ Bình, một nhà đấu tranh cho dân chủ khác còn nằm trong nhà tù nhỏ.

Quan trọng hơn cả, còn ở lại với Việt Nam là những hội, những đoàn, những tập thể ngoài luồng... trong đó, Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam là một tập hợp chính trị ngày càng ổn định hoạt động và được thêm hậu thuẫn từ nhiều phía, cả trong nước lẫn ngoài nước. Lời nhận định của Đại sứ Michael Marine về những nhà đấu tranh cho dân chủ ở VN có thể được coi là một tiêu biểu: “Niềm tin của họ mạnh đến mức họ dám nói ra công khai. Tôi nghĩ họ là những người yêu nước thật sự. Họ muốn điều tốt đẹp nhất cho Việt Nam... Sự phát triển của dân chủ, theo một nhịp độ mà Việt Nam thấy sẵn sàng và người Việt mong muốn, là điều mà chúng tôi ủng hộ”.

Lễ bàn giao nhiệm kỳ giữa 2006 và 2007 xảy ra ngay từ dịp kỷ niệm bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, với sự tham dự nhiệt tình và miễn phí của AIM, Windows Live Messenger, Google IM, Yahoo!Messenger, ICQ, Paltalk và Skype. Nội dung những đoạn Chat trong thời gian đó tập trung vào việc nhắc nhớ cho nhau những quyền căn bản của cả nhân loại. 2006 xin gửi một đóa hồng đến FPT, VDC và các ISP khác của Việt Nam đã nối mạng cho những buổi hội luận trong-ngoài. Một bông hồng nữa dành tặng cho Mobifone và các hãng điện thoại di động: Hàng trăm ngàn người khác cũng đã chuyển cho nhau những mẩu tin nhắn SMS, hỏi thăm nhau là ở Việt Nam ta đã có tự do dân chủ đích thực hay chưa? Mới biết, loại truyền đơn kiểu tờ rơi cổ điển trước sân trường đại học, hay dạng thư “thiên linh chuỗi” đã lặng lẽ cáo lui đi vào lịch sử. Người ta hiện chỉ còn chuyền tay nhau những bản sao trên giấy các tờ báo ngoài luồng. Và luận bàn về đối sách của đảng và nhà nước CSVN.

Xem ra, những đối sách đó biểu hiện khá rõ tầm cỡ trí tuệ và thiện chí của đảng và nhà nước CSVN:

  • Đối với hàng hàng lớp lớp Dân Oan khiếu kiện: Đã có vòi rồng, dùi cui, hơi cay, xe tải bít bùng và các trại tập trung trong các dịp lễ lớn có tai mắt phóng viên nước ngoài.

  • Đối với những tù nhân lương tâm: Đã có bệnh tật là giải pháp (như rất nhiều trường hợp trước đây, hay trường hợp Nguyễn Vũ Bình hôm nay).

  • Đối với những ngòi bút lương tâm: Đã có xích sắt khóa trái cổng ra vào của họ (rất nhiều người trong dịp APEC); đã có máy phá sóng điện thoại di động (Ls Lê Thị C ông Nhân và nhiều người khác); và đã có bảng cấm người nước ngoài lai vãng tới nơi họ ở.

  • Đối với những người từng nêu ý kiến về con đường dân chủ hóa Việt Nam: Cấm tiệt mọi tờ báo đăng bài của họ (rất nhiều người); cấm tiệt họ lên máy bay (Ls Nguyễn Văn Đài); cấm tiệt họ đến tham dự mọi đám cưới, đám giỗ, đám tang... (rất nhiều người); cấm tiệt mọi người đến thăm họ (rất nhiều người); phong tỏa kinh tế toàn bộ gia đình họ (rất nhiều người); cô lập và dè bỉu con cái họ ở trường học (rất nhiều người); bắn tiếng hăm dọa qua thân nhân của họ (Gs Nguyễn Chính Kết); triệu tập họ tới cơ quan an ninh mỗi ngày (Ks Đỗ Nam Hải, Gs Nguyễn Chính Kết...); lập chốt công an kiểm soát công khai quanh nhà họ và nếu cần thì hành hung tập thể ngay trước mắt hàng xóm của họ (Bs Phạm Hồng Sơn); chỉ thị cho công an giả dạng xã hội đen quấy nhiễu gia đình họ bằng chất thải, đồ dơ, nắm đấm... (trường hợp gần nhất là ông Hoàng Minh Chính); chỉ thị cho công an tông xe của họ (kịch tác gia Lưu Quang Vũ, Lm Chân Tín, mới đây là ông Đỗ Nam Hải); gây phân hóa giữa họ bằng cách tung tin và khai thác sự chênh lệch phương tiện hay tài chánh hỗ trợ từ bên ngoài v.v...

  • Đối với những tờ báo ngoài luồng: Nhái bản in, tráo nội dung, thêm tin thất thiệt... (như trường hợp tờ Tự Do Ngôn Luận mới nhất).
Xem ra, đó không phải là những đối sách ở tầm chiến lược hay chiến thuật của những lãnh đạo điều hành một quốc gia. Trong quyền Anh, nó có tên là những cú đấm dưới thắt lưng. Dưới xa thắt lưng. Có thể các môn phái võ Tàu phải đặt thêm tên gọi mới cho những đòn bẩn này là... xú quyền.

Trên thực tiễn, những phương án này cũng không phải rẻ tiền. Hãy làm thử 1 bài toán nhỏ về số công an vây quanh nhà Ks Đỗ Nam Hải, với mức bồi dưỡng trung bình là 1 triệu rưỡi tiền VN và chi phí điện thoại di động 500.000$ mỗi công an: Tổng cộng 6 công an 1 toán x 3 ca ngày và 2 ca đêm = 30 công an. Vị chi 30 x 2 triệu là 60 triệu đồng/1 tháng/để canh cửa 1 nhà dân chủ. Chưa tính tiền lương chính thức của công an, chưa tính bồi dưỡng cho các trưởng toán, chưa tính tiền xăng nhớt theo dõi... Tiền bồi dưỡng này từ đâu ra, nếu không phải là từ thuế của dân?

Tốn tiền, đánh bẩn, để được gì? Sự sợ hãi ư? Ngay từ thời khởi động các cuộc đấu tranh bất bạo động bên Ấn, khi mà người dân lũ lượt xếp hàng để sẵn sàng vào tù, thì những hù dọa tạo sợ hãi cũng đã là chuyện cổ tích. Ở vào thời đại mà nội dung thẩm vấn của công an đã lần lượt lên mạng toàn cầu, và người dân nhắc nhau cùng mặc áo trắng ra đường để bày tỏ thái độ đối đầu bất bạo động với một chế độ độc tài độc đảng, thì xem ra thì những đòn hù dọa dơ bẩn đó càng mang nặng tính cổ tích.

Tiêu cực hơn, nó càng khiến nhân dân nhìn ra sự tương phản đậm nét giữa thế lực toàn quyền của đảng CSVN với cách hành xử đê tiện dưới lưng quần của nó. Cũng là những thể hiện hình ảnh “cùng đường” của một nhà nước sắp rã. Tương tự như đối sách của một chính phủ Đông Âu hồi cuối thập niên 80 đã cho phép truyền hình chiếu phim khiêu dâm để... giữ cho thanh niên khỏi xuống đường biểu tình!

Quan trọng hơn, nó càng khích lệ người dân hun đúc quyết tâm và hành động để sớm giải trừ ách nạn độc tài độc đảng hầu tạo đường băng cất cánh cho đất nước và dân tộc Việt Nam.

3 nhận xét:

Nặc danh nói...

nói thì hay nhỉ, cái lũ bám đít bạn Mỹ chó má kia. Nhớ lại xem bọn chúng mày đã tra tấn những ng` CS chân chính như thế nào? thế nhưng họ vẫn hiên ngang ko cúi đầu. Còn cái lũ đấu tranh cho 1 chế độ cộng hoà thua đau đớn, nhục nhã. Đã thế khi bị bắt thì tóm chân cộng sản mà xin lỗi, van xin, nhục nhã quá đi. Sao chúng mày ko học thêm 1 chút cho suy nghĩ nó khôn ra nhỉ ?

Nặc danh nói...

Đang vào SEACH cần tìm tài liệu về BÁC HỒ, lại vào nhầm Blog Ngu xuẩn này, tập hợp toàn bọn vô lại, bọn Quái thai, bọn mất dạy... Nói chung là những thằng ngu, ăn nói hỗn láo, mất dạy. Chúng mày mở mồm thối ra làm gì, ai nghe chúng mày, chó nó còn không nghe nữa là...
"QUỶ THA MA BẮT BỌN PHẢN TỔ QUỐC VIỆT NAM ĐI, CHÚNG NÓ KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM NƯỜI, KHÔNG NÊN TỒN TẠI, CHÚNG CHỈ LÀ THỨ RÁC RƯỞI THÔI"
THẾ MÀ CÒN DÁM LÊN MẶT DẠY ĐỜI, ĐÚNG LÀ BỌN VỚ VẨN, VÔ VĂN HÓA, VÔ ĐỨC, VÔ HỌC, VÔ GAI CƯ....

Nặc danh nói...

Chúng tao có Canh Tân Việt Nam cũng đéo cần cái đứa con hoang, không quê hương như chúng mày đứng ngoài mà sủa.
Chúng mày lại càng không đủ tư cách mà nhắc đến Bác Hồ của chúng tao!
Tổ sư chúng mày, bè lũ bán nước,khỉ rung cây sung đ... tung l... con mẹ chúng mày lên,
viet mail này tay tao thấy bị nhuốm bẩn.

BÁC HỒ là cha, là ông, trong gia đình CH XHCN Việt Nam chúng tao.

Tao đéo cần biết chúng mày nghĩ gì,chúng tao vẫn tôn kính và sùng bái BÁC HỒ. Mày bảo chúng tao chủi mày là mất dạy như ở trên blog thì nghe đây này thằng chó con, thậm chí đéo bằng con chó nhà tao. Việc gì tao phải ăn nói tử tế với lũ chúng mày, là cái đéo gì mà bắt tao lịch sự. Chúng mày tử tế đéo gì . Tao có thế nào thì cũng i... ra được thứ còn hơn chúng mày. Chúng mày cũng chỉ dám chui rúc xó xỉnh mà sủa ăng ẳng chứ làm đéo gì có thằng nào dám lên TV mà sủa. Thằng Trần Anh Kim ở Thái Bình đang ngồi bóc lịch rồi con chó ạ. Lên TV nó cũng cúi mặt nhận tội mong được tha chứ huyênh hoang cái đéo gì.
Fuck! chúng mày ở Việt Nam mà còn bán thân cho quỷ dữ, chúng mày ăn cơm hay ăn cứt chó vậy.

Không có Bác Hồ của chúng tao nhân từ thì biết đến kiếp nào cả họ nhà bọn phản quốc chúng mày mới tu mà sống được đến ngày hôm nay.

Chúng mày là bọn liếm đít đế quốc thực dân, hót phân cho đồng bào Việt. Đã không biết còn sủa to, đã ngu như bò còn bày đặt.

sặc, tao phải xả tolet đi đã không một lũ như chúng mày lại bốc mùi nồng nặc.
con nua, tao thay xa hoi nay la duoc roi, khong phai canh tan.